tan_bjen_r0j Quản Lý
Tổng số bài gửi : 28 Age : 34 Biệt Danh : ƒương-rồng-đá Nơi Ở : The hell Sở Thích : buo^n` Tâm Trạng : Biểu Tượng : Năng Lượng : Registration date : 14/02/2008
| Tiêu đề: ...Được lại YÊU...? Tue Feb 19, 2008 7:39 am | |
| “Vẫn biết mây trời bay-là bay đi mãi…
… vẫn biết anh chẳng như lời anh vẫn nói?...”
Thế đang chờ mong gì đây nhỉ?
Năm nay lạnh đến trễ, đến giờ mới bắt đầu biết khoác áo! Khác hẳn với năm ngoái,nhỉ? Năm ngoái không lạnh cắt da cắt thịt…mà giày xéo cả một tâm hồn. Năm nay lạnh đấy… nhưng không sợ, vì có áo ấm, hay cũng là vì hơn được một đôi tay? Hơn không hay vẫn là thiếu? nếu thế thì sẽ lại buồn đấy, buồn lắm đấy! chẳng thích thế đâu!
2 năm-không ngắn và cũng chưa gọi là dài, bao nhiêu là khó chịu… thế giờ đã lắng chưa? Đổi màu nhé, được không nhỉ? Nếu thế có tàn nhẫn không? Có hay không gì thì đổi màu rồi còn đâu…! Thật lạ nhá, cùng lúc chuyển mùa, thế là cũng không còn mưa như trước nữa,”sau cơn mưa trời lại sáng” đúng không? Hi vọng & chờ mong nhưng đôi khi quá mảnh, rất mảnh… lại ngây người ra đến khó hiểu…
Chiêm nghiệm cuộc đời này, đôi khi không phải lúc kề cận giữa sống & chết người ta mới nhận ra triết lý sống, không phải khi tuổi về chiều, tuổi đầy vết thương rồi mới hiểu, mà là ngay khi tuổi ít mà đời thì nhiều thế này cũng có thể nghĩ suy được, vấn đề là thời gian chưa đủ để cái suy nghĩ đó sâu hơn & nặng ký! Vẫn là như thế :[Thời gian không làm nhoà đi nỗi đau … mà là Tình Yêu làm sống lại khả năng chịu đựng nỗi đau tiếp theo…]
Lại là tớ, lại vẫn cái tính như con nít đó, tớ lại trở về như cái hồi tớ thích cậu… nhưng giờ không là cậu nữa… giận tớ không? Đôi khi tớ cảm thấy ghét chính mình… nhưng nghĩ lại sao phải thế, nghe hơi tàn nhẫn nhưng có khi… với cậu… tớ và bạn chẳng hơn nhau là bao, chẳng là gì đế phải nhọc thân mà giận,cậu nhỉ? Bật mí nhé: đối với quá khứ không vui, nói thật thì tớ chưa bao giờ nguôi cả…vì biết rằng tớ cần quên để êm dịu nên thế, thả trôi & sống… chưa ai làm tớ thôi không nghĩ đến cái gọi là không vui[ sự thật luôn luôn là tàn nhẫn thế… khắc nghiệt như sự thật cậu đã đi…]Xin lỗi về điều đó!
Cuộc đời đôi khi nghiệt ngã-không sai nhưng vẫn không là đúng…giờ buồn không còn miên man, không len lén tâm hồn như trước… mà nó đi đâu rồi, mất tích như mưa được xét trong mùa khắc hiện tại… thế thôi cứ cho nó đi, vẫn biết trong phút giây nào đó, nó sẽ lại ghé về thăm… lại sẽ thất vọng nhưng vẫn muốn níu kéo… cái ngọt của kem dâu!
[gửi lời xin lỗi
gửi cho cái yêu
gửi về hi vọng]
…rất lạ…hiện đang rất lạ…
…cảm giác mới đến hay chỉ là tái hiện cảm giác cũ…
[…yêu?...
…đuợc lại thế không?...] | |
|